LĐO - Trả lời chất vấn tại diễn đàn Quốc hội về những sự việc xảy ra gần đây liên quan đến công tác quản lý nhà nước tại Cục Nghệ thuật biểu diễn và Tổng cục Du lịch, Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch Nguyễn Ngọc Thiện thừa nhận năng lực cán bộ của ngành yếu kém, có “những cái sai về nghiệp vụ rất sơ đẳng”.
Ông Thiện phát biểu:“Đây là bài học sâu sắc với công tác quản lý nhà nước của ngành. Là Bộ trưởng, tôi xin nhận trách nhiệm người đứng đầu đối với những sự việc đó”.
Có những điều nghe qua rất xuôi tai, nhưng suy nghĩ lại thấy rất vô lý. Đã xét thì xét cho tới mới mong trị dứt được căn bệnh “năng lực yếu kém” của cán bộ. Hãy nhìn lại sẽ thấy, những người gây ra chuyện động trời ở ngành văn hóa đâu phải “anh đánh máy”, mà là Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn, Tổng Cục trưởng Tổng cục Du lịch.
Với những chức vụ này, chắc chắn trải qua nhiều bước phát triển, được lựa chọn cẩn thận, sao lại chọn ra người có năng lực kém. Đến khi cán bộ gây ra hậu quả, mới thừa nhận về sự thật đau đớn này.
Còn một điều nữa, bên cạnh “nghiệp vụ sơ đẳng” như ông Thiện nói, còn có một tiêu chí vô cùng quan trọng đối với người làm công tác văn hóa, nghệ thuật, du lịch, đó chính là “văn hóa”. Một người có văn hóa sẽ không thể đưa ra những quyết định thô bạo hoặc thiếu cân nhắc đối với các giá trị văn hóa nghệ thuật, không thể ứng xử làm tổn thương đến giá trị thiên nhiên. “Nối vòng tay lớn”, “Tiến quân ca”, “Sơn Trà” là những minh chứng cho thấy sự hạn chế về tầm văn hóa của cán bộ lãnh đạo ngành, hơn cả lỗi nghiệp vụ như Bộ trưởng Thiện thừa nhận.
Để khắc phục tình trạng cán bộ nghiệp vụ kém, Bộ trưởng Nguyễn Ngọc Thiện đưa ra giải pháp về đào tạo bồi dưỡng, nâng cao năng lực, nâng cao đạo đức nghiệp vụ. Nhưng xin thưa rằng, lỗi nghiệp vụ sơ đẳng có thể bồi dưỡng vài khóa học để bù đắp, còn xây tầm văn hóa cho một con người thì không thể ngày một ngày hai, đó là một quá trình tích lũy nhiều năm mà thành.
ĐB Cao Thị Xuân (Thanh Hóa) chất vấn rằng, chưa thấy có giải pháp nào trực tiếp để “thanh lọc” đội ngũ cán bộ yếu kém này, quả thực đây là một bài toán nan giải không chỉ với riêng ngành văn hóa. Ngoài chuyện đào tạo bồi dưỡng, Bộ trưởng Thiện còn có thêm biện pháp “thuyên chuyển”. Vậy thì thuyên chuyển đi đâu, đi lên, đi xuống hay đi ngang. Đi đâu thì cũng con người đó, trong bộ máy đó, với năng lực kém thì không gây ra hậu quả này cũng gây ra hậu quả khác.
Tại sao không sử dụng biện pháp cho những người đó nghỉ việc để dành chỗ cho người có thực tài?