(Dân trí) - Cụ Tú Xương ơi, cụ khôn thiêng phù hộ cho chúng con về đó buôn lọng. Vì nếu ở đó mà có chuyện “mua bán” như nghi vấn của ĐB Dương Trung Quốc, tức là “Đứa thì mua tước, đứa mua quan” thì đúng là chỉ có đi buôn lọng “Vừa bán vừa la cũng đắt hàng”, phải không các bạn?
Vâng, có một nơi mà ở đó, lính tráng trở thành “mặt hàng” quý hiếm, vô cùng quý hiếm.
Nhưng trước khi “bật mí” về nơi đó, có lẽ chúng ta cùng nhau bàn về hai từ “quý” & “hiếm” này.
Phàm ở đời, cái gì quý thì thường hiếm và ngược lại, có hiếm thì mới quý.
Vàng bạc, kim cương nhờ có hiếm mà trở nên quý. Nếu vàng hoặc kim cương nhiều như… than đá chẳng hạn, thì người ta mua bằng tấn, bằng ngàn tấn chứ chả ai mua bằng chỉ, bằng gram cả.
Ngược lại, có những thứ rất quý, vô cùng quý nhưng vì không hiếm nên nhiều khi bị không quý nữa. Ví như không khí chẳng hạn, người ta có thể nhịn ăn cả tuần, nhịn uống một vài ngày nhưng chẳng mấy ai nhịn thở được 3 – 4 phút. Còn đến phút thứ 5 thì có mà “Văn Điển city”.
Thế nhưng người đời thường nói “quý như vàng” chứ chả thấy ai bảo “quý như… không khí”, trừ mấy ông thợ lặn.
Nó từa tựa như người Ai cập khoan được mỏ nước ngọt và Việt Nam ta tìm thấy mỏ dầu vậy.
Giờ thì đã đến lúc phải “bật mí” với các bạn về cái nơi mà “lính tráng trở thành… quý hiếm” rồi.
Vâng, xin thưa ngay, đó là Sở Lao động, Thương binh và Xã hội tỉnh Hải Dương. Đây là nơi mà có 46 biên chế thì 44 người mang chức danh Trưởng phòng, Phó phòng trở lên. Đặc biệt, có người lên chức chỉ sau 3 tháng được tuyển dụng công chức. Tỉ lệ 2/46 = 1/23. Tức là khoảng hơn 4%. Ít, quá ít. Không. Phải nói là hiếm, quá hiếm nhân viên.
Báo Dân trí còn cho biết cụ thể, Sở này có 9 phòng, ban chuyên môn, trong đó có một giám đốc, 3 phó giám đốc sở và ở mỗi phòng, ban thì có một trưởng phòng và 3-5 cấp phó phòng.
Đáng chú ý, có một số vị trí được bổ nhiệm trong thời gian ngắn, như trường hợp bà Vũ Thị Thu Hà được tuyển dụng công chức vào tháng 8/2015 nhưng chỉ 3 tháng sau (1/12/2015) đã được bổ nhiệm Phó chánh Thanh tra của Sở. Với tốc độ này, có lẽ chỉ có ông Vũ Quang Hải, vị con trai của nguyên Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng thời ông Hoàng đang làm Bộ trưởng may ra đạt được.
Trao đổi với báo chí bên hành lang Quốc hội, Đại biểu Dương Trung Quốc bày tỏ: “Đó là một kim tự tháp ngược, phản ánh một sự bất hợp lý trong đời sống xã hội”.
ĐB Quốc còn bày tỏ sự nghi ngờ: “Tôi nghĩ rằng, không loại trừ khả năng có chuyện mà chúng ta đã nói là có hay không chuyện “mua quan bán chức”… Chúng ta đã từng thấy hiện tượng xảy ra ở không ít nơi là các vị sắp hết nhiệm kỳ tận dụng quyền lực của mình để đề bạt, bổ nhiệm. Có thể lý do được đưa ra là để tăng cường hiệu quả bộ máy nhân sự nhưng ai cũng có thể nhận ra đó là việc “mua quan bán chức”. Người ta thu lợi từ việc đó"- Ông Quốc nói.
Còn ĐB QH Nguyễn Thái Học (Phú Yên) khẳng định: “Tôi cho đó là việc không bình thường và nó không phải phổ biến trong xã hội. Sự không bình thường này cần phải được xem xét đánh giá vì sao lại có hiện tượng không bình thường như thế. Nếu đúng như thế phải có chấn chỉnh, xử lý. Không thể để một thực tế là lãnh đạo nhiều hơn cán bộ. Lãnh đạo nhiều hơn nhân viên thì lãnh đạo ai, ai lãnh đạo”.
Ờ nhỉ! Chẳng biết có việc “mua quan bán chức” như lời ĐB Quốc không nhưng câu hỏi “Lãnh đạo nhiều hơn nhân viên thì lãnh đạo ai, ai lãnh đạo?” quá rõ.
Sẽ là thế nào nếu như có cuộc lấy phiếu tín nhiệm của quần chúng với cán bộ lãnh đạo nhỉ? Có khi lúc đó, hai vị nhân viên kia lại là người có… “quyền sinh, quyền sát”.
Bởi nếu giả sử có ai đó làm phật ý chỉ cần một vị thôi thì số phiếu tín nhiệm tối đa cũng chỉ đạt 50%. Còn nếu cả hai vị đều không hài lòng thì… 100% là bất tín nhiệm. Và một khi họ “liên kết” với nhau, tạo nên “lợi ích nhóm” thì lúc ấy lãnh đạo có mà tơi bời khói lửa.
Nguy hiểm thế nên có khi vào dịp đó, hai nhân viên lại tha hồ mà… phong bao, phong bì ấy chứ lị. Cứ nghĩ nếu có 44 cái “phong bao tình cảm” mà các chị, các anh “gửi cho cháu” là sướng rủn cả tứ chi và… ước một điều rất đơn giản, bỗng được thành nhân viên quèn của Sở Lao động, Thương binh & Xã hội Hải Dương.
Mà linh hồn cụ Tú Xương ơi, cụ khôn thiêng phù hộ cho chúng con về đó buôn lọng. Vì nếu ở đó mà có chuyện “mua bán” như nghi vấn của ĐB Dương Trung Quốc, tức là “Đứa thì mua tước, đứa mua quan” chỉ có nghề buôn lọng “Vừa bán vừa la cũng đắt hàng”, phải không các bạn?