Thêm chú thích |
(Dân trí) - Nghèo khó không thể là “công trạng” và giàu có cũng không phải là tội lỗi. Thế nhưng sống xa hoa trong một xã hội còn nghèo khó, ăn chơi phè phỡn khi đồng bào mình còn nghèo khổ thì chắc chắn cũng không phải là lối sống đẹp mà có gì đó còn như bất nhẫn.
Việt Nam ta giàu hay nghèo? Có lẽ trước câu hỏi đó, câu trả lời không ngần ngại với nhiều người là nghèo hoặc chí ít, chúng ta mới vượt qua ngưỡng một quốc gia nghèo.
Theo bài báo “Toàn xe siêu sang: Ai nói Việt nam nghèo?” đăng trên Vietnam Net của tác giả Trần Văn Tuấn thì với hơn 90 triệu người dân, thu nhập của cả nước năm 2014 dù đã rất cố gắng cũng chỉ có thể đạt khoảng 171,4 tỷ USD .Trong đó, “khoảng hơn 9 triệu người nghèo trên cả nước chỉ thu nhập khoảng 5 tỷ USD trong năm nay – tương đương với 550 USD/người/năm so với con số 1.900 USD trung bình của cả nước.
Con số này đồng nghĩa với một thực tế rằng sau gần 3 thập niên đổi mới và được đánh giá cao về thành tích giảm nghèo, tại năm 2014 này Việt Nam chúng ta vẫn còn có tới hơn 9 triệu người dân đang sống với mức thu nhập thấp”.
Thế nhưng nhìn vào độ “chơi sang” của giới đại gia, showbiz thì Việt Nam ta không hề kém cạnh. Thậm chí, tỉ phú nhiều nước phải “ngả mũ” trước sự xa hoa của một nhóm nhỏ những người giàu có. Họ sẵn sàng bỏ ra hàng trăm ngàn, thậm chí hàng triệu USD để làm những chuyện khác người.
Đó là chuyện một đại gia mua cho vợ cái giường 6 tỉ đồng (khoảng 300.000 USD) chỉ để “cho người nước ngoài biết” hay tạc 3 bức tượng 3 người vợ từng phụ bạc, ôm tài sản của ông ta ra đi.
Một đại gia khác ở Tuyên Quang còn bỏ ra 4 tỉ VND để sắm cho mình một cái kính.
Một đại gia đất Hà thành thì bỏ ra 140 cây vàng để dát vàng cho cái… toilet.
Trong lĩnh vực xe cộ, một đại gia có dàn siêu xe với gần 20 chiếc. Trong đó có 6 chiếc được đóng theo cặp bao gồm bộ đôi Lamborghini Gallardo, bộ đôi Lamborghini Murcielago LP640 màu đen và màu cam, bộ đôi Aston Martin Rapide, bộ đôi coupe Bentley Continental GT, bộ đôi limousine và hai chiếc Rolls-Royce Ghost. Số còn lại là những siêu xe và xe sang như Ferrari 458 Italia, Cadillac, BMW M6.
Trong giới showbiz chân dài, người mẫu chuyện mua sắm cũng kinh hoàng. Một cô ca sỹ tàng tàng cũng dễ dàng tậu cho mình một chiếc váy tiền tỉ.
Một cô “người mẫu chân dài” vô danh cũng có thể dận lên đôi giày vài trăm triệu không còn là chuyện lạ.
Không chỉ giới chân dài, người mẫu, đại gia, ngay cả giới “bình dân” cũng ăn chơi không kém. Con số tiêu thụ hàng tỉ lít bia, rượu cả nước mỗi năm khiến nhiều quốc gia phải… kính phục!
Thực ra, việc tiêu xài là tiền của họ và quyền của họ, không ai có quyền ngăn cản hay đàm tiếu.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút, hãy đặt câu hỏi tiền của họ ở đâu ra vậy? Tất nhiên, họ sẽ có hàng ngàn cách lý giải, song người dân thì chỉ có mấy câu hoài nghi thôi.
Dân chúng hoài nghi bởi với mức tiêu sài “tầm cỡ thế giới” nhưng trong giới đại gia, chúng ta không (hoặc chưa) có dù chỉ một thương hiệu nổi tiếng thế giới.
Trong giới nghệ sĩ cũng tương tự, có lẽ hiếm có ai chỉ nhờ tiền cát sê trên sàn diễn mà dám mua một cái váy vài ba tỷ đồng.
Đối với người bình thường, có lẽ không cần nhắc lại con số năng suất lao động của một người Singapo bằng… 15 người Việt.
Đó là chưa kể có những quan chức chỉ số tiền mất trộm ở cơ quan cũng lên tới… 3 tỉ đồng!
Tất nhiên là không có chuyện cào bằng và cũng không cổ súy cho tư tưởng “cướp của người giàu chia cho người nghèo”. Từ cổ xưa, xã hội đã có người giàu, kẻ nghèo. Nghèo khó không thể là “công trạng” và giàu có cũng không phải là tội lỗi.
Thế nhưng, sống xa hoa trong một xã hội còn nghèo khó, ăn chơi phè phỡn khi đồng bào mình còn nghèo khổ thì chắc chắn cũng không phải là lối sống đẹp mà có gì đó còn như bất nhẫn.
Mới biết các tỉ phú lừng danh trên thế giới đã sâu sắc, uyên thâm như thế nào khi họ dành hầu hết tài sản của mình để làm từ thiện.
Và phải chăng đó cũng là khoảng cách giữa “đại gia” của ta và tỉ phú của thế giới?