Người Đưa Tin - Những chiều Sài Gòn mưa tầm tã, lại có những con người thích lội bộ một mình tắm mình dưới cơn mưa nặng hạt đó, họ điên ư, có lẽ là không, chỉ là họ đang bất lực trước cuộc sống tàn nhẫn mà thôi.
Giữa chốn phồn hoa đô thị này, bạn sợ nhất là điều gì đây, sự lên ngôi của đồng tiền, lòng người vô tâm hay những bất ngờ đến vô số lần trong cuộc đời bôn ba của bạn.
Còn họ, họ lại sợ điều khác, một điều nghe dừa như là vô bổ, nhưng âu cũng nhiều người ngầm hiểu được nổi đáng sợ đó, nguy hiểm hơn nữa, nó không nể nang rằng bạn giàu hay nghèo, kẻ không quyền hay nắm quyền lực trong tay, cơ mà có vẻ như càng giàu có, càng quyền lực, càng nổi tiếng, đôi khi lại bị nó ám ảnh nhiều hơn nữa, vâng, đó là miệng đời.
Người ta thường nói, cuộc sống này luôn tươi đẹp, còn tôi lại nói, nó tàn nhẫn đến lạ kỳ, tại sao ư, đơn giản vì ngoài kia có hàng ngàn người sẵn sàng bỏ cả công việc của mình chỉ để làm một chuyện hết sức nhàm chán, đó là phán xét cuộc đời của một con người.
Họ nghĩ họ là một thẩm phán của một tòa án tối cao nào đó, có lẽ vậy, chả biết tự bao giờ họ là cho mình cái quyền phán xét đâu là đúng, đâu là sai, đâu là lẽ phải, đâu là sai trái. Nhưng cuộc đời này có đúng hay sai sao?
Có lẽ theo họ là có, những gì họ nghĩ đúng, vâng, nó phải đúng, họ nghĩ là sai, vâng nó phải sai. Đó là đúng và sai trong xã hội này.
Có lẽ, không ít lần ta bực tức vì những trường hợp như vậy nhỉ, khi ta làm việc gì, lựa chọn một điều gì, có khi, ta lại chả làm gì cả, vậy mà vẫn bị đem ra bàn tán, có lẽ, vì họ có quá nhiều thời gian chăng hay họ đã quen với công việc của một thẩm phán. Điều đó thì có chúa mới biết, nhưng điều chắc chắn là, miệng đời sẽ không bao giờ buông tha bạn, cho đến khi bạn ra đi khỏi thế giới tàn nhẫn này.
Thật ra thì cuộc sống này làm gì có đúng hay sai nhỉ, bạn cho nó là đúng, nó đúng với bạn, mặc dù có lẽ nó sai với tất cả mọi người, có sao nhỉ, có lẽ, chả ảnh hưởng ai cả, đơn giản có thể hiểu là vậy, chả ai trải qua cuộc đời bạn, chả ai sống cuộc sống của bạn, vậy sao họ có thể hiểu được thật sự bạn trải qua điều gì, tại sao lại lựa chọn như vậy, ngoài bản thân bạn ra, không ai có quyền phán xét bạn cả, không ai khác ngoài bạn.
Miệng đời, nghe thật trừu tượng, nhưng nó lại là thứ có thể giết bạn trong vô hình mà bạn không hay, nó có thể biến một con người bình thường thành trầm cảm, bạn đang trên đà thành công sao, vâng, nó sẽ đưa bạn xuống địa ngục nếu muốn, nghe có vẻ hơi vô lý, nhưng nó lại là điều thật sự nếu bạn từng trải qua nó.
Thật ra thì, dù bạn làm gì đi chăng nữa, thì cũng không thể thoát khỏi nó, vậy, có lẽ, bạn nên bỏ qua nó đi, hơi khó, nhưng biết sao được, chỉ cần bạn hiểu một điều, cuộc sống là của bạn, bạn lựa chọn ra sao, không ai có quyền lên tiếng, chỉ cần bạn bỏ mặc không quan tâm, thì nó mãi không thể nào ảnh hưởng được bạn cả, hay nói cách khác, dần dà họ cũng sẽ im lặng thôi bạn ạ, vì đơn giản, không ai có thể nói hoài một câu chuyện nhàm chán, không ai có thể chơi hoài một trò chơi chỉ có một mình.