Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017

Du học sinh Việt "vạch trần" cuộc sống ở Nhật không màu hồng như mọi người vẫn tưởng

Ngân Hà

SOHA - Sự thật về cuộc sống của du học sinh tại Nhật Bản qua tâm sự sau sẽ khiến nhiều người ngỡ ngàng nhận ra rằng: Đừng mong thay đổi mà không “đổ mồ hôi, sôi nước mắt”.

Tâm sự gây bất ngờ về cuộc sống du học sinh Nhật Bản

Mới đây, trên mạng xã hội, chia sẻ của anh chàng Nguyễn Hoàng Hải, một cựu du học sinh tại Nhật Bản về cuộc sống của du học sinh tại đây bất ngờ nhận được sự chú ý của đông đảo cư dân mạng.

Hiện nay, du học Nhật Bản đang bắt đầu đẩy lên cao trào, nhiều sinh viên nuôi mộng sang Nhật du học tự túc, vừa học vừa làm với thu nhập cao ngất ngưởng.

Chủ nhân bài viết đang gây sốt này cũng kể về nỗi bất mãn của mình khi nhiều người ở nhà không thấu hiểu cuộc sống du học và tự vẽ nên một bức tranh màu hồng: "Gọi về nhà lúc nào mọi người cũng bảo ở gần nhà có con bé nhà bà này, ông nọ, đi sau mình 3 tháng mà mỗi tháng nó gửi về nhà 40-50 triệu.

Lại còn mấy tháng lại thấy về nhà một lần, quà cáp họ hàng đủ cả. Tự hỏi có khi chúng nó tìm thấy mỏ vàng ở Nhật mà không nói cho mình biết hay sao đó?

Mỗi tháng 40 triệu, vị chi sau nửa năm là nó gửi về 240 triệu - trả được chi phí sang đây luôn.

Trong khi mình và đa số những người xung quanh, cuộc sống chẳng dễ thở tí nào, tất bật đủ bề. Tiền ăn, tiền nhà, tiền sinh hoạt phí, tiền sắm sửa đồ đạc...cứ đến tháng là đổ ập một đống lên đầu.

Tự túc ư? Đừng đùa tôi, nhà lo được, nuôi được hẵng đi cho biết. Còn không thì chỉ sơ sẩy một bước chân, bạn sẽ có hai lựa chọn: một là quay gót ra về khóc với mẹ cạnh đống giấy nợ bên cạnh, hai là chịu khó phạm pháp, chui lủi ngoài vòng pháp luật mà sống!?

Nói ra đây cho thoả nỗi lòng và cũng để mọi người ở nhà có cái nhìn chính xác hơn, du học chỉ có màu hồng khi nhà bạn buôn vàng, còn không? Đừng nghĩ sang đây sẽ đổi đời, sẽ có tương lai tươi sáng hơn. Mọi thứ bạn dùng, bạn ăn bạn uống hằng ngày đều phải đổi bằng mồ hôi, nước mắt".

Đừng hi vọng cuộc sống giàu sang, đổi đời nếu không nỗ lực hết mình!

Trong bài viết của mình, Hoàng Hải đã chia sẻ một vài câu chuyện cụ thể về sự thật cuộc sống mà bản thân và những người bạn xung quanh trải qua khi sang Nhật du học:

"Bạn nào ngu ngơ hồi đầu mới sang chẳng may bị lừa thì khốn khổ khốn nạn lắm. Vài người cuộc sống thoải mái hơn tí thì gia đình phải gửi tiền sang, còn không thì ngày 12 tiếng đi làm, 4 tiếng đi học, 1-2 tiếng di chuyển ngoài đường.

Về đến nhà là mặt mũi không khác gì moi dưới cống lên, đụng vào là gắt cả thảy, đứa nào con gái không chịu được thì khóc, hoặc ngủ như chết để ngày hôm sau lại tiếp tục như vậy.


Học ở tỉnh đã khó, huống hồ gì Tokyo lại là thành phố đắt đỏ bậc nhất thế giới. Đành là còn trẻ, chi tiêu nào biết trước sau gì đâu, quần áo nước nhà người ta đẹp, bền, phải mua chứ?

Đi học, đi làm với người nước ngoài, người Hàn, người Trung, người Đài Loan...đầu tóc họ gọn gàng, đẹp đẽ mình cũng phải sửa cho nó hợp môi trường chứ? Thế mới có chuyện tiền lương chưa tới tay thì đã bị các khoản nợ xé sạch còn vài đồng xu lẻ.

Ở nhà thì ai biết đâu, con mình đi học ở đất nước giàu, ở thành phố lớn, sang chảnh các kiểu chứ ai biết được mọi ngóc ngách nguồn cơn?

Rồi đến ngày lễ, ngày Tết gọi về nhà nước mắt rưng rưng, mệt mà muốn về cũng tốn tiền nữa chứ phải muốn về là được đâu? Khổ lắm chứ sung sướng như ai cũng nghĩ đâu.

Cho nên ai muốn du học ấy, xác định là nhà có tự lo được chi phí sang đây không? Vay mượn ngân hàng thì dẹp luôn, ở nhà cho ngoan.

Chi phí sang xấp xỉ 2-3 trăm triệu, sang đây sinh hoạt hàng tháng 10-15 triệu tiền đồ ăn, tiền điện thoại, tiền nhà, tiền điện nước, tàu xe, tiền thuế má, chưa tính chuyện ốm đau hay nặng hơn là đi viện (nếu ngày nào cũng húp mỳ, và ở nhà trọ thuộc dạng xập xệ nhất)
Tất cả phải tự lo hết chứ chả ai cho không đâu, cứ sống như vậy, dành dụm lấy một tháng 20-25 triệu, rồi đóng học phí trường tiếng, học xong trường tiếng thì đóng học phí trường cao đẳng hoặc đại học nữa".

Theo chủ nhân bài viết, anh không tin được chuyện người nhà hay so sánh rằng "con nhà người ta sang có vài tháng đã gửi về 30-40 mỗi tháng". Theo anh, những người đấy họ chả khác gì cái máy chỉ biết ăn, làm, và kiếm tiền.

Kéo theo đó, việc học hành sẽ vô cùng chểnh mảng, mà không tích luỹ được kiến thức, học kém quá cũng không được ở lại!

Thị thực cho du học sinh là 1 năm 3 tháng, hết hạn thị thực thì phải gia hạn, cục xuất nhập cảnh điều tra, nếu không đủ điểm chuyên cần đi học, hồ sơ có vết nhơ sẽ không được gia hạn. Nếu vậy thì mục đích hàng đầu: sang Nhật để du học nhưng lại chẳng tích lũy được kiến thức thì có nên chăng lựa chọn du học để thay đổi tương lai?