LĐO - Người dân thủ đô hào hùng và nghễu nghện di chuyển trên những chiếc xe cải tiến. Một chàng tây hóm hỉnh “chèo thuyền ôm” trên đường vành đai 3. Máy xúc chuyên chở trẻ em đi học. Xe máy chết la liệt trên phố. Ôtô trôi nổi giữa... hồ Hoàng Cầu. Hàng chục ngàn công chức trễ sở khi chật cứng giữa những ngã tư, trên những con “phố cũng như sông”. Hàng chục vạn dân bất đắc dĩ sống lại cảnh gầu sòng từ 4h sáng...
Đây là những gì xảy ra ở Hà Nội, sau cơn mưa đầu hạ sáng qua, khi cả thủ đô trở thành một điểm ngập úng khổng lồ. Nếu buộc phải thấy một điểm tích cực trong cơn lụt lội ngày hôm qua, thì đó là việc thủ đô đã rất chủ động ứng phó với việc cuốc xẻng được giăng khắp các miệng cống. Công an, cảnh sát, dân phòng dầm mình trong mưa, có mặt ở hầu khắp các điểm ngập lụt để điều tiết giao thông. Nếu phải thấy một điểm tích cực trong sự hỗn loạn và khốn khổ ngày hôm qua thì đó là sự bình thản, cam chịu của người dân. Và không thể không nhắc tới sự vào cuộc tích cực của cơ quan chức năng, với những tuyên bố ngập lụt là do... mưa to “chỉ kém năm 2008”.
Nhưng cuốc và xẻng, nhưng móc cống không phải là thứ có thể cứu vãn tình trạng úng ngập trầm kha ở Hà Nội. Bởi việc cả thủ đô trở thành một điểm ngập úng khổng lồ, dù chỉ sau cơn mưa, cứ coi như là lớn, đang cho thấy sự tệ hại của thoát nước thủ đô. Ngập lụt hôm qua cũng giống như năm ngoái, như 5 năm trước, như 10 năm trước, dẫu là năm nào thành phố cũng có tới 3 “kịch bản ứng phó”.
Bởi giải pháp mà Hà Nội ứng phó: “Huy động 100% nhân viên thoát nước ứng trực, vận hành tối đa công suất các trạm bơm”... suy cho cùng vẫn chỉ là tình thế, như năm ngoái, như 5 năm trước, như thập kỷ trước.
Người dân đã nói đúng: Hà Nội không lội không được. Và hình ảnh người dân “ngồi xe máy trên xe cải tiến” di chuyển qua Keangnam - tòa nhà cao nhất thủ đô - có vẻ như là một câu trả lời.
Quy hoạch thoát nước, suy cho cùng, làm sao có thể độc lập với quy hoạch dân cư, quy hoạch giao thông, quy hoạch thủ đô.
Bí thư Thành ủy Hoàng Trung Hải, hồi tháng trước, vừa đưa ra yêu cầu phải xóa bằng được nhận thức bấy lâu nay “Hà Nội không vội được đâu” trong lĩnh vực hành chính, trong lề lối làm việc...
Điều đó có cần không? Quá cần là đằng khác. Nhưng cái thực tế “Hà Nội không lội không được” - một thực tế dân sinh bức bối mỗi độ... trời mưa - cũng cần được xóa bỏ, không thể đủng đỉnh - bằng một cái nhìn quy hoạch dài hơi, bên những giải pháp tức thời là cuốc xẻng và mồ hôi.