Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

Chúng không thể dừng lại được đâu

ĐÀO TUẤN

LĐO - Nhớ năm 2014, Minh béo từng bị tố bởi ca sĩ trẻ Nhật Hí. Nhưng khi ấy, anh lên báo chửi thôi rồi: “Các bạn trẻ thời nay vì quá nóng vội, ham nổi tiếng mà bất chấp tất cả, có thể mạnh miệng chửi bới người này, sỉ vả người khác, hôm nay “tố” chuyện này, mai “đâm thọt” cái nọ thật rẻ tiền”.

Năm 2014, ở HN xảy ra một vụ mà báo chí gọi là “dị án”.

Một cụ ông “8 sọi đầu hói” rủ cháu bé 12 tuổi vào một ngôi nhà hoang để “nói chuyện bí mật”.

Bí mật là gì chắc không cần nói. Chỉ có một chi tiết đáng chú ý là “chuyện bí mật đó không thành” bởi tình trạng “trên bảo dưới không nghe”.

Nó “dị án” ở chỗ sau khi tin loang khắp xóm, cháu bé khai thêm một cụ ông khác tuổi cũng độ rụng sắp tiệt cả hàm. Cái văn, vẫn là "vào đây ông cho bánh". Khốn nạn. Cái ông thứ 2 này “gặm cỏ” sau ông thứ nhất 24h mà còn là “họ hàng” cháu bé.

Nhưng sau đó thì sao? Sau đó người nhà các bô lão này chửi rất hăng, đại ý: Con này, tí tuổi đầu mà đã làm gái.

Chuyện này có tí chi tiết gắn với thời sự: Cụ ông sau khi “nói chuyện bí mật” thì cho con bé 20 ngàn để “đi mua kẹo”.

Năm đó, công an đã gọi hỏi ghi lời khai. Cụ ông 80 tuổi một mực chối tội, rằng: Chỉ “đụng chạm" ở phía ngoài chứ chưa kịp làm gì nên không thể dẫn tới mức tổn thương vùng kín .

Sáng nay, vừa hỏi lại bạn đồng nghiệp. Kết quả: Một cụ ông bị xử lý hình sự, nhưng vì già yếu nên được hưởng “Án treo”. Cụ ông thứ 2, vì “không đủ bằng chứng”, đang sống phởn phơ đâu đó, và rất có thể đang khoái trá ngắm nghía một con mồi.

Các bạn, nếu đã đọc Lolita, một tiểu thuyết lừng danh của Vladimir Nabokov sẽ thấy ấu dâm là một bệnh lý. Và cái kinh khủng nhất là “người ta không thể dừng lại được”.

Các thím thấy gì không?

Rất có thể có thêm một con bé thứ hai, thứ ba, thứ n...rất có thể, con bạn, con tôi, con chúng ta sẽ trở thành nạn nhân của những gã khốn này khi sau đó chúng vẫn đức cao vọng trọng sống sát nhà chúng ta và ngày ngày thở ra những đạo đức luân lý, những ông ông, cháu cháu.

Pháp luật của chúng ta đôi khi không hiểu nổi.

Lý lịch tư pháp sẽ không thông báo công khai rộng rãi những tiền án, tiền sự đối với cả tội phạm và nghi phạm ấu dâm kiểu này để chúng ta biết mà đề phòng.

Chúng ta không có những ngôi làng riêng dành cho tội phạm tình dục như ở Mỹ.

Chúng ta chẳng hề theo dõi chúng đi đâu, làm gì, đang ngắm nghía con mồi nào.

Chúng ta không hề có biện pháp cấm những tội phạm kiểu này được lai vãng đến các khu vực dành riêng cho trẻ em

Cho đến khi xuất hiện thêm những nạn nhân mới.

Nhớ năm 2014, Minh béo từng bị tố bởi ca sĩ trẻ Nhật Hí. Nhưng khi ấy, anh lên báo chửi thôi rồi “Các bạn trẻ thời nay vì quá nóng vội, ham nổi tiếng mà bất chấp tất cả, có thể mạnh miệng chửi bới người này, sỉ vả người khác, hôm nay “tố” chuyện này, mai “đâm thọt” cái nọ thật rẻ tiền”.

Cho đến hôm nay!

Hôm nay anh vướng lao lý trước cáo buộc xâm hại tình dục những đứa trẻ.

Hôm nay, 400 trẻ em nam bị xâm hại mỗi năm. Và nhân lên không biết bao nhiêu lần những trẻ em nữ.

Hôm nay là những vụ động giời: Một gã bảo vệ dụ kẹo để xâm hại ngót 20 bé gái, chỉ bằng những cái kẹo, những gói bim bim

Và hôm nay, phải chăng chúng ta thực sự trở thành “thiên đường” cho tội phạm tình dục với những gã giáo viên khốn kiếp Benderman, với những ca sĩ râu dê Gary Glitter.

Một Minh béo, từng bị tố vô số lần, đáng lẽ phải được xem xét tường tận chứ không phải câu hỏi “bằng chứng đâu”.

Vụ Minh béo hôm nay phải được coi là một “giọt nước tràn ly” để đấu tranh trong việc sửa đổi hình luật, trong việc yêu cầu trách nhiệm bảo vệ của những “thanh gươm và lá chắn”. Bởi chỉ có như vậy con bạn, con tôi, con chúng ta mới bớt đi phần nào nguy cơ rơi vào tay mấy lão dê già, những tên tội phạm bệnh hoạn.

Còn ngay bây giờ, xin hãy tự giữ gìn những đứa trẻ. Tất nhiên không phải bằng cách cho chúng ăn thật nhiều kẹo! mà bằng thái độ với những kẻ ấu dâm!