(Dân trí) - Nhiều vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước đã từng cảnh báo: Tham nhũng là nguy cơ chính đe dọa tới sự tồn vong của chế độ.
Về nội dung này, tại buổi họp của Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng ngày 28.12, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cho biết: “Khó là ở chỗ lợi ích nhóm, liên quan chằng chịt giữa kinh tế và chính trị, giữa doanh nhân với những người có chức, có quyền, ngoắt ngoéo với nhau. Không giải quyết được thì đó là một trong bốn nguy cơ.”
Vậy câu hỏi đặt ra là, vì sao đã biết tham nhũng là nguy cơ nhưng không thể ngăn chặn, mà nó có xu hướng ngày càng tinh vi, phức tạp hơn?
Ngay từ năm 2011, tiếp xúc với cử tri quận 1 (TP.HCM)sáng 7.5, với tư cách ứng viên ĐBQH, Thường trực Ban Bí thư Trương Tấn Sang phát biểu:“Một con sâu đã nguy hiểm rồi, một bầy sâu là 'chết' cái đất nước này”.
Nhưng nếu nó đâu chỉ là “bầy sâu” lúc nhúc, mà nó không dừng ở đấy, hiện đã tới mức chúng “cấu kết chặt chẽ tạo ra lợi ích nhóm từ việc xây dựng cơ chế chính sách để làm lợi cho một số người có chức vụ, quyền hạn”. Đây là nội dung được ông Nguyễn Thành Phong – Chủ tịch UBND TP Hồ Chí Minh phát biểu tại Hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện Luật phòng, chống tham nhũng ngày 24.12 vừa qua.
Nếu hàng loạt vụ án mất hàng ngàn tỉ đồng gần đây đã gây phẫn nộ dư luận, nhưng một khi nhóm lợi ích đã lũng đoạn chính sách thì tác hại không thể đong đếm. Nó đã là giặc nội xâm.
Chính vì vậy, cũng tại Hội nghị này, Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định: “Tham nhũng đang trở thành nguy cơ chính đe dọa sự ổn định chính trị , tồn vong của chế độ; xói mòn giá trị dân chủ, giá trị đạo đức, công lý xã hội…”
Đáng chú ý là, bên lề Hội nghị “Tổng kết 10 năm …”, theo báo Lao động ngày 25/12, bài “Chống nhóm lợi ích, lẽ nào bó tay?” cho biết khi trả lời phỏng vấn báo chí, Tổng thanh tra Huỳnh Phong Tranh đã nói thẳng: Tội tham nhũng có mặt ở hầu hết các cơ quan bảo vệ pháp luật như thanh tra, công an, viện kiểm sát, tòa án. Về những lĩnh vực được cho là nhạy cảm cũng được Tổng thanh tra chỉ rõ: Đó là quản lý xây dựng đất đai, quản lý tài nguyên khoáng sản, quản lý đầu tư công về sử dụng ngân sách nhà nước, công tác cán bộ.
Vậy đâu là lý do?
Việc ông Trần Trọng Dực – Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra thành ủy Hà Nội - cảnh báo “chạy viên chức không dưới 100 triệu” tại phiên họp HĐND thành phố ngày 7.12.2012 đã khiến dư luận “dậy sóng”. Nhưng với nhiều người, đó là con số vẫn chưa chính xác vì thực tế nó… lớn hơn nhiều! Một viên chức quèn đã vậy, thì các “cửa” cao hơn sẽ ra sao? Vòng luẩn quẩn này sẽ đi đến đâu?
Mặt khác, trên một số diễn đàn, nhiều người đã nêu câu hỏi, tại sao các bản kê khai tài sản của các vị có chức có quyền lại phải coi là “mật”? Mục đích bản kê khai tài sản để kiểm soát thu nhập, phòng ngừa tham nhũng lại để “ngăn kéo”, thì nó còn ý nghĩa gì?
Một vấn đề nữa là, tại sao việc hạn chế sử dụng tiền mặt lại khó đến vậy? Chắc chắn một điều, nếu những giao dịch lớn bằng chuyển khoản, mọi đồng tiền bất chính khó mà xóa được dấu vết. Vậy câu hỏi đặt ra là, tại sao chúng ta không làm quyết liệt, bởi triển khai nó không phải là quá khó?
Sẽ còn rất nhiều câu hỏi liên quan đến công tác chống tham nhũng như, vì sao án treo cho tội này còn nhiều? Vì sao luật không mở rộng cửa để cơ quan điều tra dễ phong tỏa tài sản những bị can có tội danh tham nhũng?...
Lo ngại khi công lý xã hội đã bị đe dọa,tại phiên chất vấn ở kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XIII vừa qua, ĐB Trương Trọng Nghĩa (TP Hồ Chí Minh) đưa ra cảnh báo: “người tham nhũng sẽ xử lý người chống tham nhũng chứ không phải là ngược lại …”, (theo báo Pháp luật Việt Nam, bài “Những câu hỏi “gây sốc” trong phiên chất vấn Quốc hội”) ngày 19/12.
Với tôi, phần chất vấn mang tính cảnh báo này của ĐB Trương Trọng Nghĩa vẫn luôn ám ảnh. Còn các bạn thì sao?